***
Vui mừng và trân quý nhận tập thơ của Sông Hương ... vừa đọc ... nhìn ra đường phố nhộn nhịp xe - người qua lại tấp nập ,đâu đây phãng phất hương vị tết vẫn còn , dòng xe , người chưa nối đuôi bon chen như ngày thường , thỉnh thoảng vài chiếc xe chở từng cội Mai già, hoa nụ không còn, đầy lộc non xanh thắm hòa ngất ngây cùng trời thanh mát dịu, len lỏi góp quân cho các vườn hoa chờ năm sau rạng vui đẹp từng nhà, ấm lòng từng người ,cùng muôn hoa trỗi lá lộc cho những mùa xuân đến ... Bất tận xuân! Tôi liên tưởng thơ của chị SH cũng vậy, rất thơ và cùng hòa nhập vào dòng thơ Đương Đại, cùng muốn vượt , vươn tới những tầm xa rộng, ta hãy nghe chị viết trong DÒNG SUỐI NHỎ, lời dịu dàng khiêm tốn :
"Từng giọt một, chắt chiu từng giọt
Khát chân trời con nước lách rừng sâu
Róc rách chảy suốt hành trình chật vật
Cho nngoài kia biển rộng sóng dâng trào
Tôi cũng thế, một giọt thơ một giọt
Giữa rừng thơ , ngơ ngác kiếm đường đi
Ai biết được? mà đâu cần ai biết
Lặng thầm buông,
nhặt
giữa bộn bề
Nếu có thể xin được như suối nhỏ
Lách giữa rừng hoang
Tìm đến biển mênh mông"
DÒNG SUỐI NHỎ
Đã có niềm đam mê thích thú ngẫu hứng và hoài bão trên, tôi tin chắc chị sẽ được như ước nguyện cùng thơ văn đến biển trời mênh mông , vũ trụ bao la, từ thơ văn đến tâm thức không bến bờ của chính mình
MÔI NGỌT, qua các câu, từ, nhất là duyên thơ , duyên sáng tác các bài thơ của chị rất ư là nhẹ nhàng.
Từ bước chân ra đến sông..., nhìn trang giấy trắng, thoáng nhìn cánh Tường Vi, bất chợt trong dòng suối nhỏ khi vào rừng hoặc đối diện với chính mình : vui, buồn, ái , ố...
Khi nhìn con trẻ chơi bán hàng hoa, chút lạnh mùa đông, ánh trăng, chiếc lọ bình cũ , thoáng qua một ngày sống,... , tất cả đều khơi dậy nguồn thơ tiềm ẩn nơi chị, hòa thêm chút tâm sự riêng tư và chị đã trổi những vần thơ rất dễ dàng, rỏ ràng, trong sáng, đằm thắm , tự nhiên đến thế !
Tâm thức chị đã đang lắng đọng và hòa nhịp vào tần số các sự vật quanh chị nên hòa điệu rất dễ dàng , lúc là chàng đa tình yêu cánh Tường Vi đỏ thắm, lúc là người vợ , người mẹ, lúc là cô giáo, lúc người lãng tử, du tử, từ muôn tỉ thời gian cùng trổi dậy , cùng bao nhiêu ... trên quả đất trước, nay và sau (?!) như cùng một lần vọng về với chị ...
"Đâu rồi những tiếng gươm khua"
Đâu rồi... và đâu rồi ... như một điệp khúc lắng sâu, càng sâu vào tiềm thức, những quá khứ tiền thân, là tiếng vọng muôn thuở đang vội về quả tim đầy rung cảm , trang nghiêm, thánh thiện của chị - dù đơn sơ nhẹ nhàng bình thường như pha lê :
"Vào rừng bỗng gặp con suối nhỏ"
Nhưng có thể óng ánh , trong mát như viên ngọc bích:
"Nước trong veo và rúc rích tiếng reo"
DÒNG SUỐI NHỎ
Thật sự tâm thức chị lắng đọng, nên nhìn nước vẫn thấy là nước và thấy được màu trong, và trong veo như vậy ! niềm an lạc nào suối bỗng cười "rúc rích" SH nhỉ !.
Thơ Sông Hương đằm thắm , nữ tính, dịu dàng, tinh tế, thông minh, sáng tạo, dù có bài rất buồn thê thảm "TRỜI MƯA", CHỢT BUỒN, chị vẫn mở thoát cho mình chứ không bi quan , buồn lắm.
"Những vần thơ chấp cánh
Cho hồn ta bay bay "...
Chúc chị và thơ hòa nghiệp người thầy cùng bảng đen phấn trắng phát huy trí lực như lời giảng thành thơ cất cánh bay, cho các em được bước xôn xao vào khung trời rộng mở...
"Bài giảng nào cũng chỉ là gợi mở
Bắt đầu cho một chặng đường dài ...
...
Tôi xin được làm người mở cửa
Đưa các emvào với đất trời"
(XIN LÀM NGƯỜI MỞ CỬA)
Và cùng đến biển thênh thang mênh mông như chị .
Tôi đọc thơ NTKL (sao thấm bằng tác giả) nhưng tôi vẫn nhẹ phãng phất lâng lâng như vừa xem bức tranh hiện thực đầy màu sắc sống động kỳ lạ của cảnh vườn cây tươi xanh mát , có tàng bóng lá rộng dưới tán lá vài người ngồi, nằm nghỉ ngơi thôi, bên cạnh họ các lẵng hoa rực rỡ, xa xa cảnh đồi quê, con suối nhỏ và vườn hoa, đang vào mùa xuân , - thơ chị đầy chất thơ , thâm trầm , rạc rào tình cảm, các gam màu rõ bố cục, và rõ nét như bức tranh đẹp . Xin chúc chị năm mới an khang , dạy học tốt, sáng tác nhiều thơ hay.
TP Hồ Chí Minh
HOA CÁT -PHAN VĂN
HOA CÁT -PHAN VĂN
(Phó Chủ Nhiệm Chi Nhánh Thơ Đất Việt -
CLB UNESCO Văn Học Điện Ảnh Việt Nam)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét