Trăng mười
hai
Những lúc buồn vui hằng nhớ ai ?
Con nhớ mẹ
U uẩn lặng sâu chiều nao râm nhẹ nắng hè
Lá xạc xào ngỡ gót xưa vọng về theo gió
Thấp thoáng chợ trưa,nhìn xem bóng mẹ về chưa ?
Sao mẹ mãi chưa về
từ hôm gặt trễ ?
Trăng mười hai vàng võ chếch cánh đồng trơ
Bao năm rồi sao mẹ chưa về hở ?
Ngày đó chúng con còn nhỏ dại
Nay cháu nhìn ành Bà thơ thẩn những chiều mưa
Khoảnh lúa gặt xong rồi sao mẹ không về nữa ?
Nắng le lói trên đồng trăng đã nhô cao
Chạng vạng vập vờ tiếng súng chiều xa vọng
Trăng mười hai vàng võ chếch cánh đồng trơ
Bao năm rồi sao mẹ chưa về hở ?
Ngày đó chúng con còn nhỏ dại
Nay cháu nhìn ành Bà thơ thẩn những chiều mưa
Khoảnh lúa gặt xong rồi sao mẹ không về nữa ?
Nắng le lói trên đồng trăng đã nhô cao
Chạng vạng vập vờ tiếng súng chiều xa vọng
Mấy người đi ...!
Mẹ ra đi !Không từ giã...chẳng lời nào !
Mất mát lớn trong đời không gì bằng cha mẹ
Buồn nào hơn quay quắt thưong nhớ ủ mãi trong lòng
Tình cảm rỗng không bàn tay trơ trọi trắng
Sống trong đời chúng con mãi là kẻ yếu hơn !
Hoa
CátMất mát lớn trong đời không gì bằng cha mẹ
Buồn nào hơn quay quắt thưong nhớ ủ mãi trong lòng
Tình cảm rỗng không bàn tay trơ trọi trắng
Sống trong đời chúng con mãi là kẻ yếu hơn !
(Bài thơ năm cũ,
kỷ niệm ngày giỗ mẹ 12/3 âm lịch)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét