Trăng mười hai

Trăng mười hai
Những lúc buồn vui hằng nhớ ai ?
Con nhớ mẹ
U uẩn lặng sâu chiều nao râm nhẹ nắng hè
Lá xạc xào ngỡ gót xưa vọng về theo gió
Thấp thoáng chợ trưa,nhìn xem bóng mẹ về chưa ?
Sao mẹ mãi chưa về từ hôm gặt trễ ?
Trăng mười hai vàng võ chếch cánh đồng trơ
Bao năm rồi sao mẹ chưa về hở ?
Ngày đó chúng con còn nhỏ dại
Nay cháu nhìn ành Bà thơ thẩn những chiều mưa
Khoảnh lúa gặt xong rồi sao mẹ không về nữa ?
Nắng le lói trên đồng trăng đã nhô cao
Chạng vạng vập vờ tiếng súng chiều xa vọng
Mấy người đi ...! Mẹ ra đi !Không từ giã...chẳng lời nào !
Mất mát lớn trong đời không gì bằng cha mẹ
Buồn nào hơn quay quắt thưong nhớ ủ mãi trong lòng
Tình cảm rỗng không bàn tay trơ trọi trắng
Sống trong đời chúng con mãi là kẻ yếu hơn !
Hoa Cát
(Bài thơ năm cũ
kỷ niệm ngày giỗ mẹ 12/3 âm lịch)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét