Lá ngàn
Nắng hừng bừng sáng nhà hoang lạnh
Bụi phủ rêu hong nhạt sắc mờ
Gió núi ngập ngừng chim vỗ cánhLá ngàn tay mắt chợt về mơ
Em qua vườn cũ tìm đâu dáng
Khói biệt dấu xưa vẻ thẫn thờ
Nhặt lá thêm vàng thềm cổ gạchTay ngàn vạn mắt thắm trang thơ
Trời thu xanh thắm muôn tia sángVườn ngọc ánh trong một cánh chiềuTay gọi mây về hôn nắng hắt
Hương đồng gió lộng nhẹ rong rêu
Ngập ngừng em hát câu thơ cũ
Yểu điệu ngỡ ngàng lơ lững không
Anh đến bên chiều mây thoáng rộn
Ngàn tay tơ ánh tỏa ngàn trôngHoa Cát

Nắng hừng bừng sáng nhà hoang lạnh
Bụi phủ rêu hong nhạt sắc mờ
Gió núi ngập ngừng chim vỗ cánhLá ngàn tay mắt chợt về mơ
Em qua vườn cũ tìm đâu dáng
Khói biệt dấu xưa vẻ thẫn thờ
Nhặt lá thêm vàng thềm cổ gạchTay ngàn vạn mắt thắm trang thơ
Trời thu xanh thắm muôn tia sángVườn ngọc ánh trong một cánh chiềuTay gọi mây về hôn nắng hắt
Hương đồng gió lộng nhẹ rong rêu
Ngập ngừng em hát câu thơ cũ
Yểu điệu ngỡ ngàng lơ lững không
Anh đến bên chiều mây thoáng rộn
Ngàn tay tơ ánh tỏa ngàn trôngHoa Cát

Nhưng mà không được tha lồi Nguyên ơi
Cô ấy khó tính quá trời
Hôn chưa được phát,mũi ơi không còn!
Viết bởi Hoa Cát — 03 Dec 2008, 22:56
HV chúc anh vui khỏe.
Và cùng LÁ NGÀN nhé!
Vườn xưa nắng lá vàng rơi se sẽ
Mềm mại êm một chút gió thu về
Không gian vắng ngập ngừng trong hơi thở
Nẻo xưa đường hoa tím ngỡ trong mơ.
Chúc mưng bài họa Mùa Thu cũa HV.mua Thu vê qua nhà xưa nào hoang vắng.
HV chúc anh vui khỏe.
Và cùng LÁ NGÀN nhé!
Vườn xưa nắng lá vàng rơi se sẽ
Mềm mại êm một chút gió thu về
Không gian vắng ngập ngừng trong hơi thở
Nẻo xưa đường hoa tím ngỡ trong mơ.
Viết bởi hongvan — 03 Dec 2008, 08:59
Lý ngộ tâm thức chúng ta,anh và em đã cùng nhiều kiếp, khắn khít nhau như hình và bóng ,như đôi tình nhân son trẻ,anh dịu dàng thanh tịnh,em rộn ràng..anh à,
Nhưng không hai mới lạ !anh và em cùng nhau tát sông ,sông có thể cạn,đời núi núi có thễ mòn ,rất dịu dụng và được thể hiện ngàn tay ngàn mắt.(HC hình tượng gọn hơn là NGÀN LÁ).mây vần thơ anh dịu dàng lắm ! .
Viết bởi Hoa Cát — 02 Dec 2008, 21:09
Lá rụng, chiều hoang hồn mênh mang
Bóng em tha thướt bên ao lạnh
Anh ngất ngây hương thơm mơ màng
Thân ái.
Viết bởi Nguyễn Đức Đát — 02 Dec 2008, 20:45
Người xưa người đã xa yêu, dấu xưa dấu đã rong rêu thẩn thờ...
.....
Em qua vườn cũ tìm đâu dáng
Khói biệt dấu xưa vẻ thẫn thờ
Nhặt lá thêm vàng thềm cổ gạch
Tay ngàn vạn mắt thắm trang thơ
....
Người xưa người đã xa yêu, dấu xưa dấu đã rong rêu thẩn thờ... Bài thơ đầy tâm trạng nhớ thương!
Chúc anh Hoacát khoẻ.
Viết bởi hanguyen — 02 Dec 2008, 19:03