U mê - Phan Văn
U
mê
Anh vẫn nhớ...
mắt em là sao trong đêm tối
Vương nét buồn dòng xuân gợn mênh mang
Bé nhí nhảnh..
anh hai mươi mười chín
chuyện dạy kèm bám chiếc áo sinh viên
Anh giảng nhiều !
lời...bay theo hoa lá
mắt trong veo như chú chim câu
Giận mình!
viên phấn phải chơ vơ
Nằm chợt ngộ thấy mình sao mà ngố!
Bao nhiêu năm rồi...
mỏng dần
úa vàng theo cánh thư năm cũ
ánh mắt bồi hồi
chợt khuất..dần xa.
Qua email: "..nhìn anh không nhận ra
thì em bỏ về luôn nhé.."
Lòng trời rộng
Đường phố đông
Mắt anh gói lại...
Em không biết anh u mê từ độ ấy!
Mãi bây chừ một lối vẫn u mê...!
Phan Văn
Mãi bây chừ một lối vẫn u mê...
Anh vẫn nhớ...
mắt em là sao trong đêm tối
Vương nét buồn dòng xuân gợn mênh mang
Bé nhí nhảnh..
anh hai mươi mười chín
chuyện dạy kèm bám chiếc áo sinh viên
Anh giảng nhiều !
lời...bay theo hoa lá
mắt trong veo như chú chim câu
Giận mình!
viên phấn phải chơ vơ
Nằm chợt ngộ thấy mình sao mà ngố!
Bao nhiêu năm rồi...
mỏng dần
úa vàng theo cánh thư năm cũ
ánh mắt bồi hồi
chợt khuất..dần xa.
Qua email: "..nhìn anh không nhận ra
thì em bỏ về luôn nhé.."
Lòng trời rộng
Đường phố đông
Mắt anh gói lại...
Em không biết anh u mê từ độ ấy!
Mãi bây chừ một lối vẫn u mê...!
Phan Văn
Mãi bây chừ một lối vẫn u mê...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét