Trăng thắm có vàng phau
Trăng bâng khuâng sương mờ mây lơ
lửng
Ngồi mình anh buồn vui thương xứ
Quảng
Khói phiêu bồng chậm tỏa dáng trang
đài
Phố nghiêng vàng..nhớ rơi lòng lữ
khách
Hy vọng nào tô đậm cánh thời
gian
Xa quê đã mấy mùa trăng hy
vọng
Nhớ nhung ngất ngây lắng đọng ngỡ
ngàng!
Bờ môi em có chạm làn hương
vắng
Mắt em ràn rụa nhìn lá đông
sang
Giử hộ anh chút lạnh lùng hoang
lặng
Nhặt hộ anh tia nắng lạc dịu
dàng
Quê mình mưa nhiều không em..đêm có
rét?
Gió biển xa ..song ướt.. lạnh về
qua
Áo dạ cũ nâng niu khuya em
khoát
Giử hoa say dáng ngọc nét châu
ngà
Mùa đông lạnh , đêm dài trăng vàng
tháng chạp
Em những buồn quay quắt tím hòai
nhau
Mây lang thang ngẩn ngơ thương ngọn
cỏ
Nhớ anh chừ! - trăng thắm có vàng phau
?
Hoa Cát
Bài thơ năm cũ
Bài thơ năm cũ
(SG/ tháng chạp
/1995)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét