Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012

Ngập ngừng BÙI GIÁNG & Kính ngẫu vịnh của Hoa Cát Phan Văn


    




Ngập ngừng
 
BÙI GIÁNG


Người đi tới tận cuối đường
Còn nghe gió núi hương ngàn phía sau
Thở than rằng giấc mộng đầu
Lầm than như mối tình đầu dở dang
Ồ em gái núi dịu dàng
Ngập ngừng em hỏi thở than là gì
Lầm than ý nghĩa chi chi
Phải chăng quá độ nhu ỳ lầm than
Ngại ngùng đến độ đa mang
Từng đêm bối rối bàng hoàng từng đêm
Nhu mỳ ấy cái xui nên
Thuyền quyên rất mực lênh đênh thượng thừa
 



 BÙI GIÁNG 



Trăng lạnh


Hoa Cát Phan Văn


(Kính ngẫu vịnh  bài thơ Ngập ngừng 
của Đại Thi sĩ Bùi Giáng)


 
"Người đi tới tận cuối đường"
Thêng thang mấy cõi tà dương bên thềm
Mây chiều gió nhẹ êm êm
Sương buông trăng lạnh những đêm thâu dài
Trống canh vừa điểm một vài
Vừng đông rộn sáng vân đài mây trong
Chim bay xao xuyến cõi lòng
Ngập ngừng sóng lặng phẳng trong sương mờ
Nhẹ êm êm dịu lơ thơ
Nguồn trong khơi dậy ngẩn ngơ cõi lòng
Nhu mỳ hoa lá hằng mong
Sao mà trống trải cõi lòng xa hương

HC Phan Văn

2005

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét