Còn bài thơ cảm tác...từ các bạn..
15/03/2009, 18:11
1.
Tình vừa để
lại(đường liên vận)
Kiều nữ nơi kia giữa bóng tranh
Trầm ngâm tựa cửa ngắm trăng thanh
Lá thu đêm vắng trời thăm thẳm
Liễu trúc vườn xa giấc nhẹ nhàng
Ngoảnh mặt gương sầu vừa ảm đạm
Cúi đầu ánh khuyết chợt long lanh
Cố nhân cách biệt từ lâu lắm
Để lại tình buồn mãi chẳng tan
Kiều nữ nơi kia giữa bóng tranh
Trầm ngâm tựa cửa ngắm trăng thanh
Lá thu đêm vắng trời thăm thẳm
Liễu trúc vườn xa giấc nhẹ nhàng
Ngoảnh mặt gương sầu vừa ảm đạm
Cúi đầu ánh khuyết chợt long lanh
Cố nhân cách biệt từ lâu lắm
Để lại tình buồn mãi chẳng tan
Chẳng tan được nữa tấm lòng anh
Bởi tiếng yêu thương đã gửi sang
Ủ trái tim mình thôi héo úa
Để bờ môi ấy bớt khô hanh
Lầu xuân mở cửa thềm hoa chúc
Gác ngọc buông rèm thoảng dấu trăng
Giữ mối duyên nồng đêm hẹn ước
Thủy chung trọn kiếp sống bên nàng
Bên nàng giấc mộng thật cao sang
Có tiếng hát ca khúc đệm đàn
Với giọng khẽ ru hồn chất ngất
Thêm dòng êm ái phút hân hoan
Bay trên vạt gió tình xa thẳm
Lặng dưới vườn xuân giấc chậm tan
Cõi nhớ đi sâu vào bất tận
Nàng ơi , thương lắm một lời mang
Lời mang để dưới gói hành trang
Giữa hạ cô đơn úa bóng vàng
Nhìn cánh diều bay sầu cố quận
Thấy vầng mây đến nhớ hoài nhân
Cắm chân bến lạ chờ thuyền cũ
Vùi mắt trời xa tiếc nắng tàn
Cố đợi nhưng người yêu khuất dạng
Đành thôi ngoảnh mặt biệt tình lang
Tình lang đâu hỡi có hay chăng
Một kẻ cuồng si nhớ đến nàng
Nửa khắc trôi qua sầu chẳng dứt
Rạng canh đợi mãi lệ chưa tan
Quay lưng mắt thấy mùa đông tới
Úa dạ hồn vương giấc mộng tàn
Ngày đến đi xa không trở lại
Nỗi niềm chôn dấu giữa lầu hoang
đông hòa nguyễn chí hiệp
13.03.2009
Viết bởi NCH - 14 Mar 2009, 17:02

Vừng đông trên
biển
(đường liên vận)
(đường liên vận)
Hường nhẹ vừa lan rỡ bức tranh
Vừng đông sáng dậy tím lam thanh
Trăng nghiêng mờ nhạt thưa bao ánh
Mây tựa lững lơ rẽ mấy nhành
Chếch đậm mái in huyền mướt mượt
Thả dài bóng ngã ánh trôi lanh
Nhấp nhô sóng bạc mênh mang vỗ
Lấp ló vầng dương ngọc ửng vành
Ửng vành đôi bóng bạn cùng anh
Rảo bước sớm nay ngắm biển xanh
Mằn mặn bờ môi dường thoãng mát
Lâng lâng chân cát lạnh dài hanh
Rì rầm sóng trỗi mùa hoài vọng
Phơi phới lòng xuân nắng dậy nhanh
Gót mộng hải hồ thêm thắm thiết
Nặng lòng canh cánh mãi chi đành!
Chi đành màu bích ửng sang vàng
Sóng vọng xạc xào tựa tiếng đàn
Hương gío hoa lòng chân lững thững
Ý thơ vần nhạc mối giao hoan
Ngọc cam hồng chói hòang vừa rạng
Tia nắng lam phai tím đã tan
Sương mát sớm mai vương gió thoảng
Biển trời lồng lộng cảnh đa mang
Đa mang yểu điệu lắm đài trang!
Sóng ánh tình reo dưới nắng vàng
Thuyền rộng bồng bềnh say nắng ấm
Mây vờn lơ lửng tựa cung đàn
Vi vu thông trỗi hồn nghiêng ngửa
Khúc khích rêu cười dạ ngổn ngang
Rạng rỡ trời quang muôn phương tỏ
Vòng tay thắm thiết điệu hoài lang
Hòai lang vương vấn gió mây ngàn
Khơi mộng hồn thơ lắm chứa chan
Ngày đến rêu hong tình gió lộng
Rong mờ cát mát dấu chân tan
Vỗ về gầm thét lòng triều dậy
Lơ lửng nhấp nhô bọt biển rtàn
- Cuồn cuộn sóng tình hoa biển cả
Đã từng vùi dập những hồng nhan!
Hoa Cát
Đợi cảnh sang xuân
(thủ vỹ ngâm - thuận nghịch độc)
Xuân sang đợi mãi nhớ rừng hương
Đến vội ai chờ mắt gửi thương
Vàng đẫm dấu mai cành ắp nụ
Sắc trầm mây khói bóng lưng tường
Ngang chân bước khẽ nhìn quanh phố
Lại giấc hồn say rũ váng sương
Chan chứa đêm cùng nghe hát hội
Xuân sang đợi mãi nhớ rừng hương
đọc ngược:
Hương rừng nhớ mãi đợi sang xuân
Hội hát nghe cùng đêm chứa chan
Sương váng rũ say hồn giấc lại
Phố quanh nhìn khẽ bước chân ngang
Tường lưng bóng khói mây trầm sắc
Nụ ắp cành mai dấu đẫm vàng
Thương gửi mắt chờ ai đến vội
Hương rừng nhớ mãi đợi sang xuân
Đông Hòa NGUYỄN CHÍ HIỆP
19.02.2009
Bài họa " Đợi cảnh sang xuân"
Của Đông Hòa
(Thủ vỹ ngâm-thuận nghịch độc)
Đọc xuôi
Xuân nhớ!
Xuân tình thắm nặng trĩu quê hương
Gửi mến chiều trao tiếng nhớ thương
Vàng đá mộng mơ tình ánh nguyệt
Thủy chung ngây ngất nghĩa ân tường
Ngang hiên vàng thắm mai đầy nụ
Lộng gió xanh rờn lá đọng sương
Chan nắng thẩn thờ sầu ngấn lệ
Xuân tình thắm nặng trĩu quê hương
Đọc ngược
Hương quê trĩu nặng thắm tình xuân
Lệ ngấn sầu thờ thẩn nắng chan
Sương đọng lá rờn xanh gió lộng
Nụ đầy mai thắm vàng hiên ngang
Tường ân nghĩa ngất ngây chung thủy
Nguyệt ánh tình mơ mộng đá vàng
Thương nhớ tiếng trao chiều mến gửi
Hương quê trĩu nặng thắm tình xuân
Hoa Cát
KHUYẾT NỬA VÌ
AI?
Ngậm ngùi trăng khuyết nửa
vì ai
Đêm vẫn miên
man, gió lạc loài
Vời vợi chân mây chôn khát
vọng
Mông lung góc bể dấu hình
hài
Buồm xuôi xé sóng vương
thương nhớ
Nước cuốn phù du đọng cảm
hoài
Mãi đợi người về từ viễn
xứ
Ngậm ngùi trăng khuyết nửa
vì ai?
Cẩm Hà
Trăng
nonCẩm Hà
Trăng xuân nguyệt tỏ rạng cùng ai
Một đóa thiên mai ngỡ lạc loài
Nét ngọc dấu hình vần yểu điệu
Mày ngài ẩn thể vẻ khôi hài
Đầy vơi rộn rã duyên nhạt thắm
Tròn khuyết mộng mơ dáng u hoài
Thục nữ trâm cài mây tóc ánh
Vàng phau tơ liễu nét hoa khai.
Hoa Cát-

Thu Ca
(Họa theo bản dịch Nico)
(Họa theo bản dịch Nico)
Quay quắt tiếng cầm nặng trĩu
thu
Bên thềm mây chững nắng âm u
Tim sầu nức nở đêm thao thức
Men lạc chơi vơi cánh lãng du
Lơ lửng lòng hoa buồn nhớ quá !
Bồng bềnh dáng ngọc đẫm hoang vu !
Lụa hài ngơ ngác màu vàng cúc
Vương vấn trầm ngân lặng tiếng ru.
Bên thềm mây chững nắng âm u
Tim sầu nức nở đêm thao thức
Men lạc chơi vơi cánh lãng du
Lơ lửng lòng hoa buồn nhớ quá !
Bồng bềnh dáng ngọc đẫm hoang vu !
Lụa hài ngơ ngác màu vàng cúc
Vương vấn trầm ngân lặng tiếng ru.
Hoa
Cat
ĐÔNG CA
Một người chờ đợi dưới trăng
thu
Vấn mãi cảnh chiều nhạt bóng u
Mắt gửi thuyền xa miền ảo giác
Hồn vương giấc mộng bước cuồng du
Để nghe tiếng gió đầy hơi lạnh
Và thấy hơi sương thoảng giọt vu
Có lẽ em còn trong trí nhớ
Nên tình tôi vẫn mãi còn ru
Vấn mãi cảnh chiều nhạt bóng u
Mắt gửi thuyền xa miền ảo giác
Hồn vương giấc mộng bước cuồng du
Để nghe tiếng gió đầy hơi lạnh
Và thấy hơi sương thoảng giọt vu
Có lẽ em còn trong trí nhớ
Nên tình tôi vẫn mãi còn ru
Đông Hòa
Lành lạnh đông về cũng đã
thu
Mưa khuya cầm trỗi nặng trầm u
Men tình réo rắc thêm thương nhớ
Lối cỏ bâng khuâng gửi mộng du
Say quắc cần câu trời thổn thức
Mơ về trăng gọi gió vi vu
Bồng bềnh tóc vội pha màu bạc..
..Hoa tuyết thầm thì dội tiếng ru.
Mưa khuya cầm trỗi nặng trầm u
Men tình réo rắc thêm thương nhớ
Lối cỏ bâng khuâng gửi mộng du
Say quắc cần câu trời thổn thức
Mơ về trăng gọi gió vi vu
Bồng bềnh tóc vội pha màu bạc..
..Hoa tuyết thầm thì dội tiếng ru.
Hoa
Cát
Lặng đứng bên thềm nghe gió ru
Áo xưa hờ khoác đẫm sương thu
Người đi từ độ xa xăm ấy
Có mỏi phong trần bước viễn du
Anh ạ đêm nay trời chớm lạnh
Đèn đêm leo loét bấc tàn lu
Cúc mùa lại nở em buồn lắm
Mai nhỡ anh về...đá vọng phu...
Áo xưa hờ khoác đẫm sương thu
Người đi từ độ xa xăm ấy
Có mỏi phong trần bước viễn du
Anh ạ đêm nay trời chớm lạnh
Đèn đêm leo loét bấc tàn lu
Cúc mùa lại nở em buồn lắm
Mai nhỡ anh về...đá vọng phu...
Lâm Chiêu đồng
Hao gầy bóng đổ tiễn chiều thu
Xám lạnh giăng mây cảnh tối u
Lặng lẽ sông đưa dòng lạc lõng
Bơ vơ chân lạc bước phù du
Xa xăm khẽ giọng câu hò vắng
Lặng lẽ xao lòng điệu sáo vu
Trở gió đông về sầu bất tận
Bâng khuâng điểm lệ sợi buồn ru.
NICO

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét