Xuân về nhớ mẹ 
(*) :Làm trốc gốc tre khô lên

Cuối mùa đông lạnh gió mưa nhiều
Tháng chạp nắng về nhạt rét chiều
Trăng rỡ vườn mây tre gợn ánh
Mẹ xưa lo lắng rộn bao điều
Bếp quê xuân đến mẹ lo đầyBánh tổ ,tét xanh,bánh dẻo nầy
Trước cúng gia tiên sau trẻ nhỏ
Ra giêng còn đủ chúng vui vầy
Mẹ nhờ đánh trối (*) mấy bờ tre
Cha bửa,đem phơi giăng khắp hè
Củi chất chồng cao từng đống nhỏ
Để dành nấu bánh tét đủ nghe !
Mẹ vui,lòng dặn lòng như thế !
Bánh tét củi nhiều đượm lá xanh
Xanh bánh reo niềm hy vọng trẻ
Mơ con chóng lớn được học hành
Chiến tranh làng quê lắm tiêu điều..
Mẹ tôi đi mãi từ một chiều..
Bỏ lại lắm xuân còn thắm dở..
Trăng vườn ,bếp lạnh những thương yêu ...
HOA CÁT PHAN VĂN
Tháng chạp nắng về nhạt rét chiều
Trăng rỡ vườn mây tre gợn ánh
Mẹ xưa lo lắng rộn bao điều
Bếp quê xuân đến mẹ lo đầyBánh tổ ,tét xanh,bánh dẻo nầy
Trước cúng gia tiên sau trẻ nhỏ
Ra giêng còn đủ chúng vui vầy
Mẹ nhờ đánh trối (*) mấy bờ tre
Cha bửa,đem phơi giăng khắp hè
Củi chất chồng cao từng đống nhỏ
Để dành nấu bánh tét đủ nghe !
Mẹ vui,lòng dặn lòng như thế !
Bánh tét củi nhiều đượm lá xanh
Xanh bánh reo niềm hy vọng trẻ
Mơ con chóng lớn được học hành
Chiến tranh làng quê lắm tiêu điều..
Mẹ tôi đi mãi từ một chiều..
Bỏ lại lắm xuân còn thắm dở..
Trăng vườn ,bếp lạnh những thương yêu ...
HOA CÁT PHAN VĂN
(*) :Làm trốc gốc tre khô lên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét