Bên rèm trăng xưa
Khẽ lòng vang vọng tìm xem
Ngu ngơ một cõi bên rèm trăng xưa
Bóng hoa lặng lẽ đong đưa
Lặng sâu thăm thẳm trăng vừa ra đi
Gọi rằng nhớ gọi là nghi
Tựa lầu nguyệt bạch thầm thì cùng ai
Ngày nay và những ngày mai
Trăng về lấp lửng chờ ai trăng chờ
Lời ca kinh kệ tiếng hờ
Nguòn trong tỉnh giấc ,thoáng bờ hư vô
Hợp ca tiếng vọng kiếp nào
Bâng khuâng du tử lảng vào xa xăm
Muôn trùng ngàn sóng thanh âm
Hò...ơ gió nhẹ không cầm dấu chim .
HOA CÁT PHAN VĂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét