Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

CHÙM THƠ VIẾT VỀ MẸ


CHÙM THƠ VIẾT VỀ MẸ
THAY LỜI CHÚC MỪNG NGÀY CỦA MẸ
ĐẾN VỚI NHỮNG NGƯỜI ĐÃ LÀM MẸ VÀ SẼ LÀM MẸ!
VÀ MẸ KÍNH YÊU CỦA CON!
Sáng Đông



Sáng đông gió bấc lạnh mưa nhiều
Tàu chuối xạc xào vỗ phạch kêu
Dậy sớm mẹ nhen hồng bếp lửa
Củi chiều còn ướt bập bùng reo .
HC PHAN VĂN


Con chưa biết

Nhớ những ngày xưa bé
Theo chị học ở xa
Thời lên mười quá nhỏ
Đơn thân lại xa nhà

Phố Qui Nhơn biển mát
Chị gởi vào luyện thi
Đệ thất trường Cường Để
Riêng lều chỏng cùng đi

Nhớ quê và mẹ cha
Theo chị đến phương xa
Tuổi nhỏ thơ ngây ấy
Vui chi vẫn nhớ nhà

Hôm qua nhà chú Phúc
Cùng xóm cũ ở quê
Buồn lắm !Chiều hôm ấy
Gió mưa sấm động về

Vừa khi chào mẹ chú
Từ Điện Bàn mới vô
Chạy súng cùng bom đạn
Thăm con cháu thế nào

Hỏi riêng: Con có biết
Mẹ mất đã hay chưa?
Không thể ! không thể vậy !
Sấm chớp-gió -giông -mưa !
Không thể !Không !Không thể !
Mẹ xưa đã nói rằng:
-Sang năm khi rảnh rỗi
Qua Tết, mẹ vào thăm !
Mẹ ơi ! Con chưa biết
Lời mẹ dỗ dành con ...
         (HC Phan Văn -1983 ) 


Trăng mười hai

Những lúc buồn vui hằng nhớ ai ?
Con nhớ mẹ
U uẩn lặng sâu chiều nao râm nhẹ nắng hè
Lá xạc xào ngỡ gót xưa vọng về theo gió
Thấp thoáng chợ trưa,nhìn xem bóng mẹ về chưa ?

Sao mẹ mãi chưa về từ hôm gặt trễ ?
Trăng mười hai vàng võ chếch cánh đồng trơ
Bao năm rồi sao mẹ chưa về hở ?
Ngày đó chúng con còn nhỏ dại

Nay cháu nhìn ành Bà thơ thẩn những chiều mưa
Khoảnh lúa gặt xong rồi sao mẹ không về nữa ?
Nắng le lói trên đồng trăng đã nhô cao
Chạng vạng vập vờ tiếng súng chiều  xa vọng
Mấy người đi ...! Mẹ ra đi !Không từ giã...chẳng lời nào !
Mất mát lớn trong đời không gì bằng cha mẹ
Buồn nào hơn quay quắt thưong nhớ ủ mãi trong lòng
Tình cảm rỗng không bàn tay trơ trọi trắng
Sống trong đời chúng con mãi là kẻ yếu hơn !
HC PHAN VĂN







 
...Thương con khuya sớm bao tháng ngày.
Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn.
Dù cho mưa gió không quản thân gầy Mẹ hiền.
Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền...
(Lòng mẹ - Y Vân)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét