Một số hình ảnh của LẦU HOÀNG HẠC
Truyền thuyết và kiến trúc Lầu Hoàng Hạc - PHẠM THANH TÙNG
Truyền thuyết và kiến trúc
Lầu Hoàng HạcPham Thanh Tùng
Lầu Hoàng HạcPham Thanh Tùng
Theo
sách Hoàn Vũ Ký, Phí Hôi từ lầu nầy cưỡi hạc vàng đi tu tiên. Sách Tề
Hài Chí thì ghi Vương Tử An thành tiên cưỡi hạc vàng bay ngang lầu nầy.
Sách Nguyên Hòa Chí thì ghi lầu nầy được dựng trên mỏm đá có tên Hạc
Vàng.
Theo truyền thuyết, khu đất lầu Hoàng Hạc cổ xưa vốn là một quán rượu của một người tên Tân. Một hôm có một vị thiền sư theo Lão Giáo ghé quán nầy nghỉ chân, và được chủ quán mời rượu không tính tiền. Để đền ơn chủ quán, vị thiền sư vẽ hình một con hạc vàng lên bờ tường và khi vỗ tay khi con hạc nhảy múa rất đẹp mắt. Từ khi có hiện tượng kỳ lạ nầy, quán rượu thu hút rất nhiều khách thập phương và vị chủ quán trở nên giàu có. Khoảng 10 năm sau, vị thiền sư trở lại thăm quán rượu, lần nầy vị thiền sư thổi sáo và sau đó vỗ tay gọi cánh hạc bay ra và cưỡi lưng hạc về trời. Để ghi nhớ cảnh tượng kỳ lạ và cơ duyên trong việc gặp gỡ vị thiền sư huyền bí nầy, người chủ quán giàu có gọi nhân công xây một căn lầu gọi tên là Hoàng Hạc Lâu (lầu Hoàng Hạc). Theo sử liệu ghi chép thì lầu Hoàng Hạc được xây vào năm 223 (AD) sau Công Nguyên . Sau khi hoàn thành xong thì lầu Hoàng Hạc là nơi các vị hoàng tộc triều đình và các văn thi sĩ, tao nhân mặc khách thường lui tới chốn nầy để ngắm cảnh và làm thơ. Theo tài liệu văn học Trung Quốc thì có khoảng 300 bài thơ tả cảnh lầu Hoàng Hạc, nhưng chỉ có bài thơ của Thi Sĩ Thôi Hiệu là xuất sắc nhất, phổ thông nhất, có giá trị nghệ thuật vượt không gian và thời gian, được lưu truyền mãi cho đến ngày nay.
Lầu Hoàng Hạc nguyên thủy được làm bằng gỗ, sau khi bị hỏa hoạn nhiều lần, lầu được trùng tu lại nhiều lần. Công việc trùng tu được bắt đầu từ năm 1981, và hoàn thành năm 1985, và cũng trong năm này được mở ra cho công chúng vào thăm viếng. Hoàng Hạc Lâu nguyên thủy là một kiến trúc bằng gỗ chạm trổ gồm ba tầng, ở trên đỉnh bằng đồng. Lầu Hoàng Hạc ngày nay trông lộng lẫy hơn, gồm năm tầng, cao 51.4 mét (cao hơn kiến trúc cũ 20 mét). Tầng thấp nhất có kích thước 20 mét mỗi bề (lầu cũ chỉ có 15 mét), nên du-khách biết ngay đây là một kiến trúc xây lại hoàn toàn mới, chứ không phải tu bổ từ căn lầu cũ. Tuy lầu Hoàng Hạc mới được xây lại dựa trên quan điểm thẩm mỹ hiện đại và kỹ thuật kiến trúc tân thời, nhưng vẫn còn giữ lại những đặc tính văn hóa và nét đẹp cổ truyền của lầu Hoàng Hạc cổ xưa
Phạm Thanh Tùng
Theo truyền thuyết, khu đất lầu Hoàng Hạc cổ xưa vốn là một quán rượu của một người tên Tân. Một hôm có một vị thiền sư theo Lão Giáo ghé quán nầy nghỉ chân, và được chủ quán mời rượu không tính tiền. Để đền ơn chủ quán, vị thiền sư vẽ hình một con hạc vàng lên bờ tường và khi vỗ tay khi con hạc nhảy múa rất đẹp mắt. Từ khi có hiện tượng kỳ lạ nầy, quán rượu thu hút rất nhiều khách thập phương và vị chủ quán trở nên giàu có. Khoảng 10 năm sau, vị thiền sư trở lại thăm quán rượu, lần nầy vị thiền sư thổi sáo và sau đó vỗ tay gọi cánh hạc bay ra và cưỡi lưng hạc về trời. Để ghi nhớ cảnh tượng kỳ lạ và cơ duyên trong việc gặp gỡ vị thiền sư huyền bí nầy, người chủ quán giàu có gọi nhân công xây một căn lầu gọi tên là Hoàng Hạc Lâu (lầu Hoàng Hạc). Theo sử liệu ghi chép thì lầu Hoàng Hạc được xây vào năm 223 (AD) sau Công Nguyên . Sau khi hoàn thành xong thì lầu Hoàng Hạc là nơi các vị hoàng tộc triều đình và các văn thi sĩ, tao nhân mặc khách thường lui tới chốn nầy để ngắm cảnh và làm thơ. Theo tài liệu văn học Trung Quốc thì có khoảng 300 bài thơ tả cảnh lầu Hoàng Hạc, nhưng chỉ có bài thơ của Thi Sĩ Thôi Hiệu là xuất sắc nhất, phổ thông nhất, có giá trị nghệ thuật vượt không gian và thời gian, được lưu truyền mãi cho đến ngày nay.
Lầu Hoàng Hạc nguyên thủy được làm bằng gỗ, sau khi bị hỏa hoạn nhiều lần, lầu được trùng tu lại nhiều lần. Công việc trùng tu được bắt đầu từ năm 1981, và hoàn thành năm 1985, và cũng trong năm này được mở ra cho công chúng vào thăm viếng. Hoàng Hạc Lâu nguyên thủy là một kiến trúc bằng gỗ chạm trổ gồm ba tầng, ở trên đỉnh bằng đồng. Lầu Hoàng Hạc ngày nay trông lộng lẫy hơn, gồm năm tầng, cao 51.4 mét (cao hơn kiến trúc cũ 20 mét). Tầng thấp nhất có kích thước 20 mét mỗi bề (lầu cũ chỉ có 15 mét), nên du-khách biết ngay đây là một kiến trúc xây lại hoàn toàn mới, chứ không phải tu bổ từ căn lầu cũ. Tuy lầu Hoàng Hạc mới được xây lại dựa trên quan điểm thẩm mỹ hiện đại và kỹ thuật kiến trúc tân thời, nhưng vẫn còn giữ lại những đặc tính văn hóa và nét đẹp cổ truyền của lầu Hoàng Hạc cổ xưa
Phạm Thanh Tùng
HOÀNG HẠC LÂU - Bản dịch của Tản Đà - Vũ Hoàng Chương - Ngô Tất Tố - Trần Trọng Kim
HOÀNG HẠC LÂU
Dịch bởi: Tản Đà - Vũ Hoàng Chương
Ngô Tất Tố - Trần Trọng Kim
Dịch bởi: Tản Đà - Vũ Hoàng Chương
Ngô Tất Tố - Trần Trọng Kim

Bản dịch của Tản Đà
Hạc vàng ai cưỡi đi đâu?
Mà đây Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ
Hạc vàng đi mất từ xưa
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay
Hán Dương sông tạnh cây bày
Bãi xa Anh Vũ xanh dầy cỏ non
Quê hương khuất bóng hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai
Bản dịch của Vũ Hoàng Chương

Xưa cánh hạc bay vút bóng người
Nay Lầu Hoàng Hạc chút thơm rơi
Vàng tung cánh hạc, bay bay mãi
Trắng một mầu mây, vạn vạn đời
Cây bến Hán Dương còn nắng chiếu
Cỏ bờ Anh Vũ chẳng ai chơi
Gần xa chiều xuống, đâu quê quán?
Đừng giục cơn sầu nữa sóng ơi!

Bản dịch của
Ngô Tất Tố
Người xưa cưỡi hạc đã cao bay
Lầu hạc còn suông với chốn này
Một vắng hạc vàng xa lánh hẳn
Nghìn năm mây bạc vẩn vơ bay
Vàng gieo bến Hán, ngàn cây hửng
Xanh ngát châu Anh, lớp cỏ dầy
Hoàng hôn về đó quê đâu tá?
Khói sóng trên sông nảo dạ người.
Bản dịch của Trần Trọng Kim
Người đi cưỡi hạc từ xưa
Đất này Hoàng Hạc còn lưu một lầu
Hạc vàng đi mất đã lâu
Ngàn năm mây trắng một màu mênh mông
Hán Dương cây bóng lòng sông
Bãi kia Anh Vũ cỏ trông xanh rì
Chiều hôm lai láng lòng quê
Khói bay sóng vỗ ủ ê nỗi sầu.
Người đi cưỡi hạc từ xưa
Đất này Hoàng Hạc còn lưu một lầu
Hạc vàng đi mất đã lâu
Ngàn năm mây trắng một màu mênh mông
Hán Dương cây bóng lòng sông
Bãi kia Anh Vũ cỏ trông xanh rì
Chiều hôm lai láng lòng quê
Khói bay sóng vỗ ủ ê nỗi sầu.
Hoàng hạc lâu - THÔI HIỆU
Hoàng Hạc Lâu
(Nguyên tác)THÔI HIỆU
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
THÔI HIỆU

Lầu Hoàng Hạc
Người dịch:Hoa Cát Phan Văn
Người cưỡi hạc vàng bay đã lâu,
Mà nay Hoàng Hạc chỉ trơ lầu.
Hạc vàng đi mãi không về lại,
Mây trắng trôi hoài lững đến đâu.
Cây tạnh Hán Dương dòng thắm sắc,
Bãi xa Anh Vũ cỏ xanh màu.
Hoàng hôn tím khuất quê hương vợi,
Khói sóng trên sông gợi trĩu sầu.
Người cưỡi hạc vàng bay đã lâu,
Mà nay Hoàng Hạc chỉ trơ lầu.
Hạc vàng đi mãi không về lại,
Mây trắng trôi hoài lững đến đâu.
Cây tạnh Hán Dương dòng thắm sắc,
Bãi xa Anh Vũ cỏ xanh màu.
Hoàng hôn tím khuất quê hương vợi,
Khói sóng trên sông gợi trĩu sầu.
Bài 2
(Dich theo thể đường luật trốn vận
như bản nguyên tác )
Người cưỡi chim thần bay mãi miết,
Đài chờ Hoàng Hạc đợi từ lâu...
Hạc vàng đi mãi không về lại,
Mây trắng trôi hoài lững đến đâu.
Cây tạnh Hán Dương dòng thắm sắc,
Bãi xa Anh Vũ cỏ xanh màu.
Hoàng hôn tím khuất quê hương vợi?
Khói sóng trên sông gợi trĩu sầu.
Hoa Cát Phan Văn
CÁC BẢN DỊCH VỀ HÒANG HẠC LÂU & Các bài thơ HẬU HÒANG HẠC LÂU
-Thân gởi HOA CÁT và tất cả bạn đọc trên 30 bản Việt văn về HOÀNG HẠC LÂU của Thi hào Thôi Hiệu ...(HC chân thành cảm ơn anh Nguyễn Hữu Viện đã gửi cho tư liệu quí báu)
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Bản dịch của Phụng Vũ Cửu Thiên
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa đã cùng hoàng hạc khuất,
Quạnh vắng nơi đây Hoàng Hạc lâu.
Hoàng hạc một giã chẳng trở lại,
Bạch vân muôn kiếp trôi trôi đâu.
Hán Dương lấp loáng cây sông tạnh,
Anh Vũ xanh xanh cỏ bãi đầu.
Chiều xuống quê nhà chăng biết nẻo?
Trên sông khói sóng bợn niềm sầu.
Bản dịch của Nam Long
。
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Bản dịch của Điệp luyến hoa
Bản dịch của Lỗ Sinh Vũ
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Chở tiên đi, cánh hạc vàng
Bỏ hư không lại còn Hoàng Hạc Lâu
Hạc vàng mất hút thiên thu
Để ngàn năm trắng mây từ từ trôi
Sông tình, cây Hán Dương tươi
Bờ Anh Vũ cỏ xanh ngời ngời xa
Quê hương đâu, bóng dương tà?
Trên sông khói sóng còn ta với sầu.
Bản dịch của Hoàng Tâm
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa cuỡi hạc vút từng không,
Để lầu Hoàng Hạc mỏi mòn trông.
Một tếch hạc vàng rồi biền biệt,
Muôn đời mây trắng vẫn bềnh bồng.
Hán Dương sông tạnh cây tỏ rạng,
Anh Vũ cồn xa cỏ thơm nồng.
Chiều xuống quê nhà đâu chẳng thấy,
Não dạ người, khói sóng đầu sông.
Bản dịch của Phụng Hà
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa rong chim hạc đi khuất
Đất cũ để trơ lầu vắng không
Hoàng hạc thuở biệt rõi tuyệt dạng
Mây nghìn kiếp trắng mải bông lông
Tạnh quang cây bến lung linh nắng
Xanh ngát cỏ đồng thiêm thiếp hoang
Xế muộn làng quê nơi nào nhỉ?
Mặt sông khói quyện buồn lạ lùng.
Bản dịch của Thanh Tâm Tuyền
Bản dịch của Hải Đà
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa theo cánh hạc vàng
Vút bay thăm thẳm, bẽ bàng lầu thơ
Thoắt đi cánh hạc xa mờ
Mênh mang mây trắng thẫn thờ luyến thương
Cây xanh vờn bãi Hán Dương
Cỏ thơm Anh Vũ lộng hương bốn bề
Chiều buông phủ lạnh bóng quê
Chập chùng khói sóng thảm thê khách sầu.
Bản dịch của Hải Đà
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Xưa Hạc chở Tiên về Cõi Thơ,
Để lầu quạnh vắng đứng bơ vơ.
Hạc vàng một thuở còn hun hút,
Mây trắng ngàn năm vẫn lửng lơ.
Lồ lộ Hán Dương cây rỡn nắng,
Ngạt ngào Anh Vũ cỏ khoe tơ.
Chiều hôm, quê cũ, phương nào nhỉ,
Khói sóng trên sông, luống thẫn thờ.
Bản dịch của Lam Giang
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Hạc vàng người trước cưỡi đi đâu ?
Hoàng hạc còn đây một mái lầu
Biền biệt hạc vàng bay một thuở
Lững lơ mây trắng trải ngàn thâu
Hán dương cây biếc sông in bóng
Anh Vũ cồn thơm cỏ dơn màu
Khuất nẻo quê hương, chiều lịm tắt
Sông mờ khói sóng, chạnh niềm đau.
Bản dịch của Đinh Vũ Ngọc
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Hạc vàng, người xưa đã cưỡi đi
Lầu Hạc vàng trơ lại đất này
Một đi, hạc vàng không trở lại
Ngàn năm, mây trắng vẫn bay bay
Cây in sông tạnh Hán Dương đó
Cỏ mịn đã thơm Anh Vũ đây
Ngày hết, quê nhà đâu ấy nhỉ
Trên sông khói sóng não người thay.
Bản dịch của Nguyễn Thế Nữu
(Bản dịch dựa trên bản dịch của Khương Hữu Dụng)
Bản dịch của Kiều Văn
Bản dịch của Thích Quảng Sự
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Ai người cỡi hạc vàng đi mãi
Còn lại nơi đây Hoàng Hạc lầu
Chim hạc thần bay từ hội ấy
Tầng mây trắng toả tới ngàn sau
Hán Dương cổ thụ soi sông lạnh
Anh Vũ bãi bồi ngát thảo dâu
Trời sụp tối quê hương khuất nẻo
Buồn vương khói sóng ta thêm sầu...
Bản dịch của Thiềng Đức
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Bản dịch của Văn Toàn
Người xưa cưỡi hạc bay đi,
Trơ lầu Hoàng Hạc còn gì nữa đâu!
Một đi hạc chẳng quay đầu,
Ngàn năm mây trắng một màu phiêu diêu.
Hán Dương cây cối mỹ miều,
Bãi xa Anh Vũ, bóng chiều cỏ xanh.
Hoàng hôn đâu bóng quê mình ?
Khói lan sóng nước, buồn tênh ai người ?
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa cưỡi hạc biết đi đâu ?
Hoàng hạc trơ đây một mái lầu.
Biền biệt hạc vàng không trở lại,
Phiêu diêu mây trắng vẫn trên đầu.
Sông quang rõ nét Dương Hán thụ.
Cỏ mướt xanh màu Anh Vũ châu.
Quê cũ chiều tà đâu chẳng thấy.
Trên sông khói sóng khiến ai sầu.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người cưỡi hạc vàng bay đã lâu,
Mà nay Hoàng Hạc chỉ trơ lầu.
Hạc vàng đi mãi không về lại,
Mây trắng trôi hoài lững đến đâu.
Mưa tạnh Hán Dương dòng thắm sắc,
Bãi xa Anh Vũ cỏ xanh màu.
Hoàng hôn tím khuất quê hương vợi,
Khói sóng trên sông gợi trĩu sầu
Hoa Cát Phan Văn
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
( Thể đường luật trốn vận
như bản nguyên tác )
Người cưỡi chim thần bay mãi miết,
Đài chờ Hoàng Hạc đợi từ lâu...
Hạc vàng đi mãi không về lại,
Mây trắng trôi hoài lững đến đâu...
Mưa tạnh Hán Dương dòng thắm sắc,
Bãi xa Anh Vũ cỏ xanh màu.
Hoàng hôn tím khuất quê hương vợi?
Khói sóng trên sông gợi trĩu sầu.
Hoa Cát Phan Văn
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Nguyễn Khuê
Cưỡi hạc người xưa đi đã lâu,
Còn đấy Hoàng Hạc chỉ trơ lầu.
Hạc vàng biền biệt từ xưa ấy,
Mây trắng lững lờ đứng mãi sau.
Sông tạnh Hán Dương cây lắng bóng,
Bãi thơm Anh Vũ cỏ tươi màu.
Chiều buồn quê cũ nơi nào nhỉ,
Khói sóng trên sông giục khách sầu.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người tiên xưa cưỡi hạc vàng tếch
Ở đây còn có lầu hạc trơ
Hạc vàng một tếch chẳng về nữa
Mây trắng nghìn năm còn phất phơ
Sông tạnh Hán Dương cây sát sát
Cỏ liền Anh Vũ bãi xa xa
Trời chiều quê quán đâu chăng nhỉ
Khói sóng trên sông giục nhớ nhà.
Bản dịch của Nguyễn Khuê
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa theo cánh hạc vàng
Còn đây dư một bóng Hoàng Hạc lâu
Hạc vàng đi chẳng về đâu !
Nghìn năm vời vợi trắng mầu mây bay ....
Hán Dương hun hút dòng cây
Mênh mang Anh Vũ cỏ say hương ngàn
Quê xưa mơ ảnh chiều tàn
Trên sông khói sóng miên man nỗi buồn ...
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa hạc lánh phương trời,
Lầu hoang Hoàng hạc ngậm ngùi còn đây.
Không về nữa! Hạc vàng bay,
Mênh mông mây trắng trôi dài thiên thu.
Bóng cây sông Hán lặng lờ,
Cỏ xanh Anh Vũ đầy bờ chơi vơi.
Quê hương đâu bóng chiều ơi?
Khói sông man mác, đầy vơi lòng sầu.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Hạc vàng người trước cưỡi đi rồi,
Lầu trống còn tên Hoàng Hạc thôi.
Một thuở hạc vàng không trở lại,
Nghìn năm mây trắng vẫn đang trôi.
Hán Dương cây đứng soi sông sáng,
Anh Vũ cỏ non biếc bãi bồi.
Chiều tối quê hương nhìn chẳng thấy,
Trên sông khói sóng dạ bồi hồi.
Hoàng Hạc Lâu
Người xưa cưỡi hạc bay đi
Hạc chẳng quay về, trơ Hoàng hạc lâu
Mây còn bay biết về đâu
Hàng cây in bóng nước bờ Hán Dương
Cỏ xanh mướt bãi Vũ Xương
Chiều tàn ngồi nhớ cố hương phương nào
Quê người lòng dạ nao nao
Khói sông man mác sóng sầu mênh mông.
Bản dịch của Lê Quang Thưởng
Bản dịch của Đào Hữu Dương
Hạc vàng người cưỡi bay xa,
Dấu xưa để lại một toà Hạc lâu.
Hạc đi không trở lại lầu,
Chỉ còn mây trắng ngàn thâu lững lờ.
Hán Dương sông lặng cây đua,
Cỏ thơm Anh Vũ trên bờ xanh tươi.
Chiều hôm quê khuất bên trời,
Khói mờ sông nước làm ai chạnh buồn.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Lạc Văn Tính
Hạc vàng lạc mất đã lâu
Giờ đây Hoàng Hạc gác lầu bơ vơ
Tích xưa cánh Hạc xa mờ
Trên trời mây trắng vẫn lờ bay bay
Nao nao sông Hán rặng cây
Bờ xanh Anh Vũ cỏ dầy nhớ thương
Bóng chiều che lấp cố hương
Sóng triều khói toả thê lương nỗi lòng
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Phí Minh Tâm
Hạc vàng đạo sĩ đã cao bay
Ðể lại lầu trơ tại chốn nầy
Mây trắng trôi trôi từ muôn thuở
Hoàng hạc bao giờ trở lại đây
Hán Giang nhô nhấp trong chiều nắng
Bên đồi Anh Vũ cỏ vờn cây
Chiều xuống, cố hương nào đâu thấy
Sóng biếc ba đào gợi đắng cay.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa cỡi hạc đi rồi
Để cho lầu hạc nơi này trống không.
Hạc vàng đi mãi không về
Nghìn năm mây trắng vẫn còn bay bay.
Hán Dương sông tạnh cây bày
Bãi xanh Anh Vũ rậm dày cỏ thơm.
Quê nhà đâu nhĩ hòang hôn?
Trên sông khói sóng khiến buồn người ta!
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Khương Hữu Dụng
Ai cưỡi hạc vàng đi mất hút,
Trơ lầu Hoàng Hạc chốn này thôi !
Hạc vàng một đi đã đi biệt,
Mây trắng ngàn năm bay chơi vơi.
Sông tạnh Hán Dương cây sáng ửng,
Cỏ thơm Anh Vũ bãi xanh ngời.
Hoàng hôn về đó, quê đâu tá ?
Khói sóng trên sông não dạ người.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁

Hậu Hòang Hạc Lâu

Hậu Hòang Hạc Lâu
Cội xưa ai đứng ngóng trăng mơ
Người cũ xa thưa vẫn mịt mờ
Hạc bạch mây về quay quắt gọi
Lầu hòang hoa đón mỏi mong chờ
Ngàn năm nắng nhớ chiều vương vấn
Muôn kiếp sông thương nguyệt hững hờ
Chẳng lẽ tình quân không đến nữa!
Ngậm ngùi mai lững lạc vần thơ!
Hoa Cát Phan Văn

http://phosanh.blogspot.com
http://phosanh.com
http://phanvans.vnweblogs.com
(Dich theo thể đường luật trốn vận
như bản nguyên tác )
Người cưỡi chim thần bay mãi miết,
Đài chờ Hoàng Hạc đợi từ lâu...
Hạc vàng đi mãi không về lại,
Mây trắng trôi hoài lững đến đâu.
Cây tạnh Hán Dương dòng thắm sắc,
Bãi xa Anh Vũ cỏ xanh màu.
Hoàng hôn tím khuất quê hương vợi?
Khói sóng trên sông gợi trĩu sầu.
Hoa Cát Phan Văn

CÁC BẢN DỊCH VỀ HÒANG HẠC LÂU & Các bài thơ HẬU HÒANG HẠC LÂU
-Thân gởi HOA CÁT và tất cả bạn đọc trên 30 bản Việt văn về HOÀNG HẠC LÂU của Thi hào Thôi Hiệu ...(HC chân thành cảm ơn anh Nguyễn Hữu Viện đã gửi cho tư liệu quí báu)
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Hạc vàng người cưỡi bay đi đâu
Hoàng Hạc nơi đây riêng một lầu?
Một đi Hoàng hạc không về lại
Ngàn năm mây trắng vẫn phiêu du.
Lóng lánh Hán Dương cây in nước
Mởn mơn Anh Vũ cỏ xanh châu.
Sụp tối, khói lam chiều, sóng gợn.
Người buồn, tự hỏi: "Nhà ta đâu?"
Hoàng Hạc nơi đây riêng một lầu?
Một đi Hoàng hạc không về lại
Ngàn năm mây trắng vẫn phiêu du.
Lóng lánh Hán Dương cây in nước
Mởn mơn Anh Vũ cỏ xanh châu.
Sụp tối, khói lam chiều, sóng gợn.
Người buồn, tự hỏi: "Nhà ta đâu?"
Bản dịch của Phụng Vũ Cửu Thiên
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa đã cùng hoàng hạc khuất,
Quạnh vắng nơi đây Hoàng Hạc lâu.
Hoàng hạc một giã chẳng trở lại,
Bạch vân muôn kiếp trôi trôi đâu.
Hán Dương lấp loáng cây sông tạnh,
Anh Vũ xanh xanh cỏ bãi đầu.
Chiều xuống quê nhà chăng biết nẻo?
Trên sông khói sóng bợn niềm sầu.
Bản dịch của Nam Long
。
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Hạc vàng người đã cưỡi đi đâu,
Trơ lại nơi này Hoàng Hạc lâu.
Một giã hạc vàng không trở lại,
Nghìn năm mây trắng vẫn qua lầu.
Hán Dương sông tạnh cây soi bóng,
Anh Vũ bãi thơm cỏ dãi dầu.
Chiều xuống, bóng quê đà khuất nẻo,
Trên sông khói sóng khiến người sầu.
Hạc vàng người đã cưỡi đi đâu,
Trơ lại nơi này Hoàng Hạc lâu.
Một giã hạc vàng không trở lại,
Nghìn năm mây trắng vẫn qua lầu.
Hán Dương sông tạnh cây soi bóng,
Anh Vũ bãi thơm cỏ dãi dầu.
Chiều xuống, bóng quê đà khuất nẻo,
Trên sông khói sóng khiến người sầu.
Bản dịch của Điệp luyến hoa
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa cưỡi hạc bay đi mất
Cô quạnh còn đây Hoàng Hạc lâu
Một đi hạc vàng không trở lại
Ngàn năm mây trắng trôi về đâu?
Hán Dương sông tạnh cây xanh sắc
Anh Vũ bãi xa cỏ biếc mầu
Chiều muộn trông vời về cố quận
Trắng sông sương khói dạ thêm sầu
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa cưỡi hạc bay đi mất
Cô quạnh còn đây Hoàng Hạc lâu
Một đi hạc vàng không trở lại
Ngàn năm mây trắng trôi về đâu?
Hán Dương sông tạnh cây xanh sắc
Anh Vũ bãi xa cỏ biếc mầu
Chiều muộn trông vời về cố quận
Trắng sông sương khói dạ thêm sầu
Bản dịch của Lỗ Sinh Vũ
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Chở tiên đi, cánh hạc vàng
Bỏ hư không lại còn Hoàng Hạc Lâu
Hạc vàng mất hút thiên thu
Để ngàn năm trắng mây từ từ trôi
Sông tình, cây Hán Dương tươi
Bờ Anh Vũ cỏ xanh ngời ngời xa
Quê hương đâu, bóng dương tà?
Trên sông khói sóng còn ta với sầu.
Bản dịch của Nhật Chiêu
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa cưỡi hạc vàng bay đâu
Còn lại nơi đây Hoàng Hạc lâu
Một vắng hạc vàng không trở lại
Ngàn năm mây trắng vẫn quanh lầu
Hán Dương cây đứng soi sông tạnh
Anh Vũ cỏ hoa mượt đất màu
Trời đã chiều rồi quê khuất nẻo
Khói sông trên sóng khiến người sầu.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa cưỡi hạc vàng bay đâu
Còn lại nơi đây Hoàng Hạc lâu
Một vắng hạc vàng không trở lại
Ngàn năm mây trắng vẫn quanh lầu
Hán Dương cây đứng soi sông tạnh
Anh Vũ cỏ hoa mượt đất màu
Trời đã chiều rồi quê khuất nẻo
Khói sông trên sóng khiến người sầu.
Bản dịch của Hoàng Tâm
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa cuỡi hạc vút từng không,
Để lầu Hoàng Hạc mỏi mòn trông.
Một tếch hạc vàng rồi biền biệt,
Muôn đời mây trắng vẫn bềnh bồng.
Hán Dương sông tạnh cây tỏ rạng,
Anh Vũ cồn xa cỏ thơm nồng.
Chiều xuống quê nhà đâu chẳng thấy,
Não dạ người, khói sóng đầu sông.
Bản dịch của Phụng Hà
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa rong chim hạc đi khuất
Đất cũ để trơ lầu vắng không
Hoàng hạc thuở biệt rõi tuyệt dạng
Mây nghìn kiếp trắng mải bông lông
Tạnh quang cây bến lung linh nắng
Xanh ngát cỏ đồng thiêm thiếp hoang
Xế muộn làng quê nơi nào nhỉ?
Mặt sông khói quyện buồn lạ lùng.
Bản dịch của Thanh Tâm Tuyền
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa cưỡi hạc vút xa đây
Hoàng Hạc lầu trơ quạnh chốn nầy
Một thuở hạc vàng hun hút khuất
Ngàn năm mây trắng lững lờ bay
Hán Dương sông tạnh cây tươi thắm
Anh Vũ đồng thơm cỏ mịn dày
Chiều phủ quê xa mù mịt bóng
Sông vờn khói sóng não nề thay!
Người xưa cưỡi hạc vút xa đây
Hoàng Hạc lầu trơ quạnh chốn nầy
Một thuở hạc vàng hun hút khuất
Ngàn năm mây trắng lững lờ bay
Hán Dương sông tạnh cây tươi thắm
Anh Vũ đồng thơm cỏ mịn dày
Chiều phủ quê xa mù mịt bóng
Sông vờn khói sóng não nề thay!
Bản dịch của Hải Đà
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa theo cánh hạc vàng
Vút bay thăm thẳm, bẽ bàng lầu thơ
Thoắt đi cánh hạc xa mờ
Mênh mang mây trắng thẫn thờ luyến thương
Cây xanh vờn bãi Hán Dương
Cỏ thơm Anh Vũ lộng hương bốn bề
Chiều buông phủ lạnh bóng quê
Chập chùng khói sóng thảm thê khách sầu.
Bản dịch của Hải Đà
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Xưa Hạc chở Tiên về Cõi Thơ,
Để lầu quạnh vắng đứng bơ vơ.
Hạc vàng một thuở còn hun hút,
Mây trắng ngàn năm vẫn lửng lơ.
Lồ lộ Hán Dương cây rỡn nắng,
Ngạt ngào Anh Vũ cỏ khoe tơ.
Chiều hôm, quê cũ, phương nào nhỉ,
Khói sóng trên sông, luống thẫn thờ.
Lầu Hoàng Hạc
Người tiên cưỡi hạc khuất bao giờ
Lầu hạc nơi này dấu vẫn trơ
Hạc cất cánh vàng bay một nước
Mây dăng màn bạc lượn nghìn thu
Hán Dương cây rạng sông quanh khúc
Anh Vũ cồn tươi cỏ ngập bờ
Đâu chốn quê hương trời sẩm tối
Khói vờn sóng nước gợn sầu mơ.
Người tiên cưỡi hạc khuất bao giờ
Lầu hạc nơi này dấu vẫn trơ
Hạc cất cánh vàng bay một nước
Mây dăng màn bạc lượn nghìn thu
Hán Dương cây rạng sông quanh khúc
Anh Vũ cồn tươi cỏ ngập bờ
Đâu chốn quê hương trời sẩm tối
Khói vờn sóng nước gợn sầu mơ.
Bản dịch của Lam Giang
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Hạc vàng người trước cưỡi đi đâu ?
Hoàng hạc còn đây một mái lầu
Biền biệt hạc vàng bay một thuở
Lững lơ mây trắng trải ngàn thâu
Hán dương cây biếc sông in bóng
Anh Vũ cồn thơm cỏ dơn màu
Khuất nẻo quê hương, chiều lịm tắt
Sông mờ khói sóng, chạnh niềm đau.
Bản dịch của Đinh Vũ Ngọc
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Hạc vàng, người xưa đã cưỡi đi
Lầu Hạc vàng trơ lại đất này
Một đi, hạc vàng không trở lại
Ngàn năm, mây trắng vẫn bay bay
Cây in sông tạnh Hán Dương đó
Cỏ mịn đã thơm Anh Vũ đây
Ngày hết, quê nhà đâu ấy nhỉ
Trên sông khói sóng não người thay.
Bản dịch của Nguyễn Thế Nữu
Người xưa cưỡi hạc vàng đi mất
Trơ lầu Hoàng Hạc chốn này thôi
Hạc vàng một đi không trở lại
Mây trắng ngàn năm man mác trôi
Sông tạnh Hán Dương cây tăm tắp
Cỏ thơm Anh Vũ bãi bời bời
Chiều xuống, quê hương xưa đâu tá ?
Sóng dỡn sương buông não dạ người!
Trơ lầu Hoàng Hạc chốn này thôi
Hạc vàng một đi không trở lại
Mây trắng ngàn năm man mác trôi
Sông tạnh Hán Dương cây tăm tắp
Cỏ thơm Anh Vũ bãi bời bời
Chiều xuống, quê hương xưa đâu tá ?
Sóng dỡn sương buông não dạ người!
(Bản dịch dựa trên bản dịch của Khương Hữu Dụng)
Bản dịch của Kiều Văn
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa đã cỡi hạc đi xa
Nay chỉ lầu trơ xơ xác hoa.
Muôn thuở hạc vàng không trở lại
Nghìn năm mây trắng vẫn hằng qua.
Hán Dương sông tạnh cây rờ rỡ
Anh Vũ bãi thơm cỏ mượt mà.
Chiều xuống quê nhà đâu chẳng thấy!?
Sông tràn khói sóng chạnh lòng ta.
Người xưa đã cỡi hạc đi xa
Nay chỉ lầu trơ xơ xác hoa.
Muôn thuở hạc vàng không trở lại
Nghìn năm mây trắng vẫn hằng qua.
Hán Dương sông tạnh cây rờ rỡ
Anh Vũ bãi thơm cỏ mượt mà.
Chiều xuống quê nhà đâu chẳng thấy!?
Sông tràn khói sóng chạnh lòng ta.
Bản dịch của Thích Quảng Sự
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Ai người cỡi hạc vàng đi mãi
Còn lại nơi đây Hoàng Hạc lầu
Chim hạc thần bay từ hội ấy
Tầng mây trắng toả tới ngàn sau
Hán Dương cổ thụ soi sông lạnh
Anh Vũ bãi bồi ngát thảo dâu
Trời sụp tối quê hương khuất nẻo
Buồn vương khói sóng ta thêm sầu...
Bản dịch của Thiềng Đức
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Trần Trọng San
Người xưa cưỡi hạc bay đi mất,
Riêng lầu Hoàng Hạc vẫn còn đây.
Hạc đã một đi không trở lại,
Man mác muôn đời mây trắng bay.
Hán Dương sông tạnh, cây in thắm,
Anh Vũ bờ thơm, cỏ biếc dày.
Chiều tối, quê nhà đâu chẳng thấy
Trên sông khói sóng gợi buồn ai.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Bản dịch của Trần Trọng San
Người xưa cưỡi hạc bay đi mất,
Riêng lầu Hoàng Hạc vẫn còn đây.
Hạc đã một đi không trở lại,
Man mác muôn đời mây trắng bay.
Hán Dương sông tạnh, cây in thắm,
Anh Vũ bờ thơm, cỏ biếc dày.
Chiều tối, quê nhà đâu chẳng thấy
Trên sông khói sóng gợi buồn ai.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Văn Toàn
Người xưa cưỡi hạc bay đi,
Trơ lầu Hoàng Hạc còn gì nữa đâu!
Một đi hạc chẳng quay đầu,
Ngàn năm mây trắng một màu phiêu diêu.
Hán Dương cây cối mỹ miều,
Bãi xa Anh Vũ, bóng chiều cỏ xanh.
Hoàng hôn đâu bóng quê mình ?
Khói lan sóng nước, buồn tênh ai người ?
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Văn Toàn
Người xưa cưỡi hạc biết đi đâu ?
Hoàng hạc trơ đây một mái lầu.
Biền biệt hạc vàng không trở lại,
Phiêu diêu mây trắng vẫn trên đầu.
Sông quang rõ nét Dương Hán thụ.
Cỏ mướt xanh màu Anh Vũ châu.
Quê cũ chiều tà đâu chẳng thấy.
Trên sông khói sóng khiến ai sầu.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người cưỡi hạc vàng bay đã lâu,
Mà nay Hoàng Hạc chỉ trơ lầu.
Hạc vàng đi mãi không về lại,
Mây trắng trôi hoài lững đến đâu.
Mưa tạnh Hán Dương dòng thắm sắc,
Bãi xa Anh Vũ cỏ xanh màu.
Hoàng hôn tím khuất quê hương vợi,
Khói sóng trên sông gợi trĩu sầu
Hoa Cát Phan Văn
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
( Thể đường luật trốn vận
như bản nguyên tác )
Người cưỡi chim thần bay mãi miết,
Đài chờ Hoàng Hạc đợi từ lâu...
Hạc vàng đi mãi không về lại,
Mây trắng trôi hoài lững đến đâu...
Mưa tạnh Hán Dương dòng thắm sắc,
Bãi xa Anh Vũ cỏ xanh màu.
Hoàng hôn tím khuất quê hương vợi?
Khói sóng trên sông gợi trĩu sầu.
Hoa Cát Phan Văn
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Nguyễn Khuê
Cưỡi hạc người xưa đi đã lâu,
Còn đấy Hoàng Hạc chỉ trơ lầu.
Hạc vàng biền biệt từ xưa ấy,
Mây trắng lững lờ đứng mãi sau.
Sông tạnh Hán Dương cây lắng bóng,
Bãi thơm Anh Vũ cỏ tươi màu.
Chiều buồn quê cũ nơi nào nhỉ,
Khói sóng trên sông giục khách sầu.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người tiên xưa cưỡi hạc vàng tếch
Ở đây còn có lầu hạc trơ
Hạc vàng một tếch chẳng về nữa
Mây trắng nghìn năm còn phất phơ
Sông tạnh Hán Dương cây sát sát
Cỏ liền Anh Vũ bãi xa xa
Trời chiều quê quán đâu chăng nhỉ
Khói sóng trên sông giục nhớ nhà.
Bản dịch của Nguyễn Khuê
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Tử Đinh Hương
Người xưa theo cánh hạc vàng
Còn đây dư một bóng Hoàng Hạc lâu
Hạc vàng đi chẳng về đâu !
Nghìn năm vời vợi trắng mầu mây bay ....
Hán Dương hun hút dòng cây
Mênh mang Anh Vũ cỏ say hương ngàn
Quê xưa mơ ảnh chiều tàn
Trên sông khói sóng miên man nỗi buồn ...
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Nhất Phiến Vân
Người xưa hạc lánh phương trời,
Lầu hoang Hoàng hạc ngậm ngùi còn đây.
Không về nữa! Hạc vàng bay,
Mênh mông mây trắng trôi dài thiên thu.
Bóng cây sông Hán lặng lờ,
Cỏ xanh Anh Vũ đầy bờ chơi vơi.
Quê hương đâu bóng chiều ơi?
Khói sông man mác, đầy vơi lòng sầu.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Hạc vàng người trước cưỡi đi rồi,
Lầu trống còn tên Hoàng Hạc thôi.
Một thuở hạc vàng không trở lại,
Nghìn năm mây trắng vẫn đang trôi.
Hán Dương cây đứng soi sông sáng,
Anh Vũ cỏ non biếc bãi bồi.
Chiều tối quê hương nhìn chẳng thấy,
Trên sông khói sóng dạ bồi hồi.
Nguyễn Huệ Chi
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người tiên xưa cưỡi hạc vàng cút,
Ở đây chỉ những lầu hạc trơ.
Hạc vàng đã cút chẳng về nữa,
Mây trắng nghìn năm còn phất phơ.
Sông bọc Hán Dương cây xát xát,
Cỏ liền Anh Vũ bãi xa xa.
Ngày chiều làng cũ đâu chăng tá?
Mây nước trên sông khách thẫn thờ! [1]
Tùng Vân Nguyễn Đôn Phục
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Người tiên xưa cưỡi hạc vàng cút,
Ở đây chỉ những lầu hạc trơ.
Hạc vàng đã cút chẳng về nữa,
Mây trắng nghìn năm còn phất phơ.
Sông bọc Hán Dương cây xát xát,
Cỏ liền Anh Vũ bãi xa xa.
Ngày chiều làng cũ đâu chăng tá?
Mây nước trên sông khách thẫn thờ! [1]
Tùng Vân Nguyễn Đôn Phục
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Hoàng Hạc Lâu
Người xưa cưỡi hạc bay đi
Hạc chẳng quay về, trơ Hoàng hạc lâu
Mây còn bay biết về đâu
Hàng cây in bóng nước bờ Hán Dương
Cỏ xanh mướt bãi Vũ Xương
Chiều tàn ngồi nhớ cố hương phương nào
Quê người lòng dạ nao nao
Khói sông man mác sóng sầu mênh mông.
Bản dịch của Lê Quang Thưởng
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Đào Hữu Dương
Hạc vàng người cưỡi bay xa,
Dấu xưa để lại một toà Hạc lâu.
Hạc đi không trở lại lầu,
Chỉ còn mây trắng ngàn thâu lững lờ.
Hán Dương sông lặng cây đua,
Cỏ thơm Anh Vũ trên bờ xanh tươi.
Chiều hôm quê khuất bên trời,
Khói mờ sông nước làm ai chạnh buồn.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Lạc Văn Tính
Hạc vàng lạc mất đã lâu
Giờ đây Hoàng Hạc gác lầu bơ vơ
Tích xưa cánh Hạc xa mờ
Trên trời mây trắng vẫn lờ bay bay
Nao nao sông Hán rặng cây
Bờ xanh Anh Vũ cỏ dầy nhớ thương
Bóng chiều che lấp cố hương
Sóng triều khói toả thê lương nỗi lòng
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Phí Minh Tâm
Hạc vàng đạo sĩ đã cao bay
Ðể lại lầu trơ tại chốn nầy
Mây trắng trôi trôi từ muôn thuở
Hoàng hạc bao giờ trở lại đây
Hán Giang nhô nhấp trong chiều nắng
Bên đồi Anh Vũ cỏ vờn cây
Chiều xuống, cố hương nào đâu thấy
Sóng biếc ba đào gợi đắng cay.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của hahuyen
Người xưa cỡi hạc đi rồi
Để cho lầu hạc nơi này trống không.
Hạc vàng đi mãi không về
Nghìn năm mây trắng vẫn còn bay bay.
Hán Dương sông tạnh cây bày
Bãi xanh Anh Vũ rậm dày cỏ thơm.
Quê nhà đâu nhĩ hòang hôn?
Trên sông khói sóng khiến buồn người ta!
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Bản dịch của Khương Hữu Dụng
Ai cưỡi hạc vàng đi mất hút,
Trơ lầu Hoàng Hạc chốn này thôi !
Hạc vàng một đi đã đi biệt,
Mây trắng ngàn năm bay chơi vơi.
Sông tạnh Hán Dương cây sáng ửng,
Cỏ thơm Anh Vũ bãi xanh ngời.
Hoàng hôn về đó, quê đâu tá ?
Khói sóng trên sông não dạ người.
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Lầu Hoàng Hạc
Người xưa theo Hoàng hạc
Bay về cõi thiên đường
Cánh chim vàng biền biệt
Duy lầu vàng mù sương
Vẫn ngàn năm mây trắng
Phiêu diêu giữa man man
Bên dòng sông soi bóng
Hàng cây xanh Hán Dương
Anh Vũ châu cỏ mọc
Tươi non vị thơm thơm
Bóng tà dương buông xuống
Đâu nẻo về cố hương
Trên sông mờ khói sóng
Chạnh lòng ai sầu vương
thyduong
Bay về cõi thiên đường
Cánh chim vàng biền biệt
Duy lầu vàng mù sương
Vẫn ngàn năm mây trắng
Phiêu diêu giữa man man
Bên dòng sông soi bóng
Hàng cây xanh Hán Dương
Anh Vũ châu cỏ mọc
Tươi non vị thơm thơm
Bóng tà dương buông xuống
Đâu nẻo về cố hương
Trên sông mờ khói sóng
Chạnh lòng ai sầu vương
thyduong
黃鶴樓
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁
Hậu Hòang Hạc Lâu
Ta là bạch hạc người ơi!
Làm sao về được bên trời HÁN DƯƠNG?
Cỏ màu ANH VŨ đoạn trường
Nên LẦU HOÀNG HẠC chỉ dường cơn mơ
Cội xưa ta đứng ngóng chờ
Mà người xa ấy vẫn mờ chân mây
Mai kia về lại chốn này
Xin em đừng nhỏ lệ ngày đông sang
LÂM CHIÊU ĐỒNGLàm sao về được bên trời HÁN DƯƠNG?
Cỏ màu ANH VŨ đoạn trường
Nên LẦU HOÀNG HẠC chỉ dường cơn mơ
Cội xưa ta đứng ngóng chờ
Mà người xa ấy vẫn mờ chân mây
Mai kia về lại chốn này
Xin em đừng nhỏ lệ ngày đông sang
Cội xưa ai đứng ngóng trăng mơ
Người cũ xa thưa vẫn mịt mờ
Hạc bạch mây về quay quắt gọi
Lầu hòang hoa đón mỏi mong chờ
Ngàn năm nắng nhớ chiều vương vấn
Muôn kiếp sông thương nguyệt hững hờ
Chẳng lẽ tình quân không đến nữa!
Ngậm ngùi mai lững lạc vần thơ!
Hoa Cát Phan Văn
14.02.2009

Bài họa Hậu Hòang Hạc lâu
(Bài họa Anh Lâm Chiêu Đồng)
Tình nương ơi xin đừng đợi chờ
Năm tháng làm phai mối duyên tơ
Khoắc khoải, một đi không trở lại
Cội buồn hoang tái nỗi tiêu sơ
Đời ta mây trắng bay ngàn núi
Là nước triều dâng vạn bãi bờ
Kiếp sau nguyền trả ba sinh nợ
Giờ phong trần chỉ rượu và thơ!
LCD
Bài họa Hậu Hòang Hạc lâu
(Bài họa Anh Lâm Chiêu Đồng)
Tình nương ơi xin đừng đợi chờ
Năm tháng làm phai mối duyên tơ
Khoắc khoải, một đi không trở lại
Cội buồn hoang tái nỗi tiêu sơ
Đời ta mây trắng bay ngàn núi
Là nước triều dâng vạn bãi bờ
Kiếp sau nguyền trả ba sinh nợ
Giờ phong trần chỉ rượu và thơ!
LCD

http://phosanh.com
http://phanvans.vnweblogs.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét