Ca khúc mùa Đông(Kính họa thơ Thân Thị Ngọc Quế )
Vần thơ khẽ dậy giữa mùa đông
Êm dịu hương say đến ấm lòng
Lãng vãng du dương hòa thắm điệu
Viễn khơi ngơ ngác chẳng gì trông
Tuyết hoa thanh nhã vô cùng sắc
Mai rộ ánh vàng khắp núi sông
Thấm lạnh sương buông bên vách núi
Đâu đây chim trỗi khúc mênh mông
Vần thơ chợt dậy giữa hương nồng
Hoa tuyết dệt chăng tấm lòng không
Có biết nên lời bâng quơ hỏi
Mai hoa một đóa tặng chiều đông
Đìu hiu làn khói vương lên đỉnh
Rừng hát cô liêu thoảng hương đồng
Đá dựng trập trùng chen suối biếc
Quạnh hiu chợt đến cõi xa trông
Gặp tôi trong những nỗi hoang vu
Cùng hát vần thơ khúc lãng du
Mùa tuyết hương bay vô tận xứ
Hoa đông trăng sáng cảnh trời thu

Vần thơ khẽ dậy giữa mùa đông
Êm dịu hương say đến ấm lòng
Lãng vãng du dương hòa thắm điệu
Viễn khơi ngơ ngác chẳng gì trông
Tuyết hoa thanh nhã vô cùng sắc
Mai rộ ánh vàng khắp núi sông
Thấm lạnh sương buông bên vách núi
Đâu đây chim trỗi khúc mênh mông
Vần thơ chợt dậy giữa hương nồng
Hoa tuyết dệt chăng tấm lòng không
Có biết nên lời bâng quơ hỏi
Mai hoa một đóa tặng chiều đông
Đìu hiu làn khói vương lên đỉnh
Rừng hát cô liêu thoảng hương đồng
Đá dựng trập trùng chen suối biếc
Quạnh hiu chợt đến cõi xa trông
Gặp tôi trong những nỗi hoang vu
Cùng hát vần thơ khúc lãng du
Mùa tuyết hương bay vô tận xứ
Hoa đông trăng sáng cảnh trời thu
Hoa Cát Phan Văn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét